Truyện Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng Chương 39: Chỉ là tôi thích em /99 Chương Sau Chương Tiếp "Cảnh Tô, thật xin lỗi, tôi…" Dung Thiểu Tước nhìn thấy ánh mắt thất vong kia, ngay cả một lời giải thích cũng không thể nói ra khỏi miệng. "Cảnh Tô, chẳng qua chỉ là tôi thích em… "
dich thieu, thinh the diem sung, vo nho dang yeu Trạng thái Đang tiến hành Bình luận 21 người đã theo dõi truyện này Bắt Đầu Đọc Chương Mới Nhất Giới Thiệu Nội dung: Bạn trai đã kết hôn, nhưng cô dâu không phải là cô ấy! Đã vậy còn bị gọi là "tiểu tam", trong một ngày bị nhiều người chỉ trỏ, vạn người mắng nhiếc.
Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nhân vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc đời.
Thiếu Tướng Ế Vợ. Happy Ending (HE). Rất nhẹ nhàng, ko có nhiều tình tiết gay cấn nhưng rất hay và ý nghĩa. Một hôm, Trình Điện Điện làm nũng với thủ trưởng Hàn yêu dấu, cô ôm cánh tay anh, cất giọng ngọt ngào, "Tại sao đến giờ này anh mới tìm thấy em, anh đi lạc
Giới thiệu truyện: Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng là truyện ngôn tình của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nữ chính là một cô nàng hoàn hảo từ nhan sắc đến trí tuệ, bởi vậy nên cô càng cầu toàn hơn trong mọi việc, nhất là đôi với người sẽ cùng cô gánh vác chuyện tương lai.
Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng - Nguyên Cảnh Chi Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng. Vo yeu thinh the cua thieu tuong. Tác giả: Nguyên Cảnh Chi. Thể loại: Đô thị, quân nhân, sủng. Editor: Mod box tiểu thuyết edit + sáng tác dđlqđ
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ , chương 915 của tác giả Bạo Mễ Hoa cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại SStruyen.com.
LVJ3wyJ. Hiện đại, NP, trọng khẩu vị, bỉ ổi vô cùng, kích thích tràn đầy! Không vui đừng nhập vào, thỉnh đi đường vòng. Nữ chủ keo kiệt, lười nhác, vô sỉ, háo sắc, tham tài. Nhưng cô là một nữ nhân bình thường, bình thường đến chỉ hy vọng có được một người nam nhân, có thể yêu cô thật tình, mặc kệ nam nhân này nghèo hay giàu! Nữ nhân này, cũng có thể là tôi, cũng có thể là các bạn. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Tổng Tài Lên Giường Đi Bố Đinh Ngài Chủ Tịch Ác Liệt Vu Trinh Cổ Đại Nuôi Gia Đình Hằng Ngày Khúc Lưu Thủy Thanh Mai Đấu Trúc Mã Mễ Lộ Lộ Satan Dịu Dàng, Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ D Điều Lệ Táp Nhà Trọ Hoa Yêu Nhất Mai Đồng Tiền
Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nhân vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc đời. Nhưng trước tiên người đó phải thương yêu cô thật lòng….
Tác giả Nguyên Cảnh ChiThể loại Ngôn TìnhNguồn Sưu tầmTrạng thái FullSố chương 99Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nhân vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là... đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc trước tiên người đó phải thương yêu cô thật lòng....
Thấy Cảnh Tô, trong lòng Cảnh Linh cảm thấy ghen ghét, sau khi Hàn Tử Dương đấu thầu thất bại còn ầm ĩ với cô ta một trận, do những số liệu do chính cô ta tìm, anh ta lại còn nói là phải ăn cơm ở này là lúc Hàn Tử Dương còn đi học thường xuyên đến, cũng ở chỗ này anh ta ngắm trúng Cảnh Tô, tối nay anh ta chỉ muốn đến chỗ này, nghĩ tới cô gái có dung nhan thanh tú đó, anh ta chỉ muốn đem mình chuốc Linh vừa nghĩ tới vừa rồi trong miệng Hàn Tử Dương chỉ gọi tên Cảnh Tô, cô ta muốn phá hủy cô gái trước mắt.“Đúng là nhớ tình cũ, vậy mà lại chạy tới chỗ này, có phải Cảnh Tô mày chỉ có mấy chiêu như vậy, qua lại không ngớt với đàn ông, thật tự cho mình là gái hồng lâu? Mày quả thật làm mất mặt nhà họ Cảnh!”. Lúc đi qua bọn họ, vẻ mặt Cảnh Linh khinh thường. Đương nhiên cô ta thấy được Dung Thiểu Tước, nhưng trong mắt cô ta, Thịnh Thế chẳng qua chỉ nổi như Hàn thị và Cảnh Thái Lam mà thôi, bây giờ cô ta có cả Cảnh Thái Lam và Hàn thị, đương nhiên không để Thịnh Thế trong mắt.“Nếu như Cảnh Tô có sức quyến rũ qua lại không ngớt với đàn ông, đó cũng là bản lĩnh của Cảnh Tô, không giống như chị gái leo lên giường bạn trai của em gái! Xem ra thủ đoạn của chị gái cao hơn rồi!”.“Mày!”. Cảnh Linh không phản bác được, cô ta đỏ mắt, rống lên, “Mày, đồ tiện nhân, nếu không phải mày có hình khiêu dâm, làm sao Tử Dương lại có thể nhớ đến mày!”.Cảnh Tô rất bội phục sức thuyết phục của chị ta, có lẽ Hàn Tử Dương còn không biết chuyện hình khiêu dâm này, bộ dạng Hàn Tử Dương say khướt, dường như muốn nôn. Cảnh Linh vội vàng dìu hắn Linh đặt hắn ta ngồi sau xe, lấy điện thoại di động ra.“Là tôi!”.“Tôi muốn anh mau chóng tới quán cơm nhỏ ở đại học Nam bên này, chụp đúng góc độ, ngày mai đưa trang đầu, tôi muốn thấy điều đó!”.Sau khi phân phó xong, cô ta tâm tình vui sướng! Cảnh Tô, mày nói xem, Thịnh Thế còn có thể chứa chấp mày được sao? Không nói đến Thịnh Thế chứa chấp mày, thì bà già của Thịnh Thế cũng sẽ không tha cho mày”.Hàn Tử Dương vốn đang say rượu, sau khi nghe điện thoại của cô ta, hai mắt sáng lên, khóe miệng hơi nhếch. Có lẽ khi Cảnh Tô cùng đường, anh ta tự mình ra tay, cô ấy sẽ lập tức về bên cạnh mình. “Tại sao lại thích chỗ này?”. Cảnh Tô ngẩng đầu hỏi, giống như bọn họ thường không thích chỗ này.“Chẳng qua chỉ là ăn thức ăn mà thôi!”.Thật ra thì Cảnh Tô càng muốn hỏi tại sao lại chọn chỗ này để ăn, nhưng mà cuối cùng cô không hỏi những lời này, điều này có liên quan gì đến cô đâu?“Tinh tinh tinh tinh ~”.Cảnh Tô lấy điện thoại di động ra nhìn, là tin nhắn Tư Mộ Thần gửi đến.“Bé con, em mau trở lại, lưng của anh rất đau!”. Cảnh Tô bật cười, cắn môi, cô nhắn lại cho Thiểu Tước giật mình vì nhìn thấy nụ cười của Cảnh Tô, theo bản năng lấy khăn tay lau khóe miệng còn dính nước sốt lúc dùng đèn loang loáng nắm chặt thời gian sáng lên, đợi đến khi bọn họ đuổi ra ngoài, người này đã trốn xa, nhưng Cảnh Tô nhớ rõ được bóng dáng này, không phải chuyện hình khiêu dâm hắn ta cũng có mặt sao. Tại sao lại trùng hợp như vậy, hôm nay gặp được Cảnh Linh thì lại thấy được tên ký giả này, nói vậy thì việc kia cũng là do Cảnh Linh bày ra. Cảnh Tô nắm chặt tay thành quả đấm nhỏ, xem ra chính mình không đánh, chẳng qua cô bị động chờ thời cơ để ra tay.“Không đuổi theo sao?”. Dung Thiểu Tước nhíu mi hỏi, đôi mắt hoa đào nheo lại theo thói quen, không thể không nói, di truyền của anh ta rất tốt, tối nay anh ta mặc một quần trắng thường, phía trên mà bộ tây trang màu lam, trên cổ đeo cà vạt màu xám tro, anh ta không nên là một thương nhân, anh ta nên là một minh tinh nổi tiếng.“Vâng, tổng giám đốc!”.“Dung Thiểu Tước!”.“Tổng giám đốc Dung!”.“Dung Thiểu Tước!”. Dưới sự kiên trì của người đàn ông, rốt cuộc cô cũng sửa miệng.“Được rồi, Dung Thiểu Tước tiên sinh, tôi đi về! Anh, ...”.“Tôi không có lái xe!”.“Anh có thể gọi taxi!”. Nói xong, cô bỏ mặc anh ta, cô lo lắng cho vết thương của Tư Mộ Thần, muốn trở về nhanh một Thiểu Tước cười nhìn cô rời đi, nhưng nắm đấm trong túi quần anh ta xương kêu răng rắc!“Lái xe tới đón tôi!”.Mười lăm phút sau, một bóng dáng thon dài đeo mắt kính xuống buổi tối cần phải đeo kính? Bởi vì người đó không phải ai khác mà là Diêu Mộng Lan!“Sao rồi?”. Bên trong xe, người đàn ông hút một điếu thuốc, khiến người ta không thể nhìn rõ tâm tình anh ta.“Đang tiến hành theo kế hoạch!”.“Thiểu Tước, tối nay đến chỗ em đi ~ đã lâu rồi em chưa cùng với anh, em rất nhớ anh, tối nay anh ở với em đi!”.Dưới sự cầu khẩn của người phụ nữ, đôi mắt đào hoa kia mỉm cười nói “Được, tối nay tôi sẽ thỏa mãn em!”.Nguyệt Nha Tiểu Uyển, Cảnh Tô vừa cởi giày đổi lại dép, trong phòng ngủ vang lên tiếng kêu rên, nghe còn đau khổ hơn là heo bị giết?Đến khi cô đi vào nhìn, Đường Tuấn bị Lục Phạm đè ép, còn người đàn ông xấu xa lại dùng lông chim gãi lòng bàn chân Đường Tuấn.“Mộ Thần, đây là có chuyện gì?”.“Khụ, bé con, đây là chuyện của đàn ông chúng ta, tốt nhất em đi ra ngoài kia ngồi, cũng đừng đi vào nữa!”.Thì ra Tư Mộ Thần ở nhà dưỡng thương quá nhàm chán nên kêu Lục Phạm tới, mà Lục Phạm luôn là người không giữ được mồm mép, cậu ta nói ra chuyện tình đổi quần ngày đó, cho nên mới có một màn như thế này.“Đường Tuấn, thằng nhóc này, không muốn sống đúng không, cậu còn không buông tay?”.“Không buông, a ha ha ha, a ha, em không thả, a ha ~”. Gãi cho Đường Tuấn vừa kêu vừa cười, Cảnh Tô thật sự tò mò, cô bắt đầu ngồi góc tường nghe lén.“Lục Phạm, cậu bắt tay vào làm, lão tử không tin không thể lột quần của tiểu tử này xuống!”. Cảnh Tô nghe đến đó, người hơi nghiêng, thì ra là cửa chưa đóng lại bị cô mở ra, mà cảnh tượng bên trong khiến Cảnh Tô đỏ mặt tới mang taiĐường Tuấn đang nằm trên mặt đất, một cái tay nắm cái chăn trên tay Lục Phạm, quần bị cởi một nửa, còn Tư Mộ Thần đang ngồi trên người của anh ta.“Mọi người tiếp tục, tôi không thấy cái gì!”. Cảnh Tô kêu lên một tiếng, rốt cuộc cô biết vì sao Tư Mộ Thần muốn cô đến đây, thì ra Tư Mộ Thần có chuyện, tìm cô đến chỉ để che giấu!“Lão đại, vừa rồi chị dâu nói chúng ta tiếp tục, em còn tiếp tục nữa sao?”.“Tiếp tục cái đầu cậu, chẳng lẽ để lão tử thượng Đường Tuấn? Các cậu thích vậy nhưng lão tử không thích! Lão tử chỉ cần bé con! Cho cậu một phút để mặc quần áo!”. Tư Mộ Thần lạnh lùng rời đi, để lại hai người đàn ông trừng lớn đôi mắt ti hí.“Hì hì hì, bé con ~”. Thật bỉ ổi!“Khụ, mọi người xong rồi sao?”. Cảnh Tô thật sự là ngượng ngùng không muốn nói ra Tư Mộ Thần cũng không nghĩ nhiều, “Ừ, chơi xong rồi!”.Anh vừa nói vậy, sắc mặt Cảnh Tô càng thêm quái dị.“Bé con, em ăn cơm chưa?”.“Ăn rồi!”.“Vậy thì tốt, em mau bôi thuốc cho anh!”.Thì ra Tư Mộ Thần chỉ đợi Cảnh Tô về để bôi thuốc cho anh, Cảnh Tô bĩu môi, vừa rồi còn chơi với bọn họ, sao không bảo bọn họ bôi thuốc thuốc xong, Cảnh Tô trở lại phòng ngủ của mình, khóa trái cửa. Tư Mộ Thần vẻ mặt buồn bã, không biết tại sao Cảnh Tô lại mất đêm,“Cứu mạng! Lão đại!”. Trong phòng ngủ gào thét một trận.
Cảnh Linh đắc ý rời đi, sau khi trở lại công ty, cô ta lập tức bắt đầu nghiên cứu định giá cao nhất và định giá thấp nhất của Thịnh Thế, có phần tài liệu này, cô ta có thể hùng hồn lên tiếng với Tử ta mang theo số liệu mới nhất đến công ty của Hàn Tử Dương.“Tiểu thư, xin hỏi cô tới tìm ai?”.“Tôi đến tìm thiếu đổng của các cô”.*Thiếu đổng Là thiếu gia làm giám đốc, nghĩa gần như vậy“Xin hỏi tiểu thư có hẹn trước không?”.“Tôi? Cô nói tôi sao? Tôi mà cần phải hẹn trước sao?”.“Giám đốc đã phân phó, cho dù là người nào đều cần phải hẹn trước”.“Cô cút ngay cho tôi, tôi là vị hôn thê của Hàn Tử Dương, cần cái gì mà hẹn trước! Tôi cho cô biết, ngày mai cô đừng có làm ở chỗ này nữa!”.“Có chuyện gì?”. Hàn Tử Dương xuống đúng lúc, anh ta đang định đi ăn đồ ăn Trung Quốc, anh không vui nhìn một màn trước sau khi Cảnh Linh thấy Hàn Tử Dương, gương mặt cô ta âm u, bởi vì bên người Hàn Tử Dương có một mỹ nữ.“Cô ta là ai?”. Ánh mắt Cảnh Linh ác độc, nếu như ánh mắt có thể giết người thì cô bé xinh đẹp kia đã chết cả ngàn lần.“Trác Lâm, chào chị Cảnh Linh của em đi!”.“Cái gì mà chị Cảnh Linh? Hàn Tử Dương, em là vị hôn thê của anh, cô ấy dù sao cũng phải gọi em một tiếng chị dâu chứ?”.“Ha ha, em chào chị dâu!”.Đáng tiếc Cảnh Linh cũng không biết ơn, dùng tay kéo cánh tay của Hàn Tử Dương.“Em, nhiều người nhìn như vậy, em đúng là không có chừng mực!”. Hàn Tử Dương nhìn gương mặt trang điểm dày đặc, vẻ mặt không vui, không hiểu sao anh ta lại nhớ tới Cảnh Tô, cô gái đó chưa bao giờ trang điểm.“Tử Dương, người ta chỉ nóng lòng chứ sao ~ chúng ta tìm một nơi ăn cơm, em có chuyện muốn nói với anh, anh nhất định sẽ cảm thấy hứng thú!”. Cô ta đem ngực mình dán vào cánh tay Hàn Tử Dương, ra sức làm nũng.“A, là cái gì?”. Hàn Tử Dương hơi rút tay mình, vẻ mặt ứng phó.“Đất xây dựng!”. Nhưng người phụ nữ đang đắm chìm trong thế giới tốt đẹp không phát hiện ra điều đó.“Được rồi, chúng ta đi, Trác Lâm cũng đi thôi!”.“Vâng, anh!”.Bất kể Cảnh Linh phản đối, Hàn Tử Dương vẫn đưa Trác Lâm Tô đang sửa sang lại văn kiện của mình, sắc trời còn sớm, cô đang không biết có nên mua ít đồ về nhà, không ngờ Tư Mộ Thần lại chủ động gọi điện thoại cho cô.“Bé con, em tan sở chưa?”.“Ừm, sắp rồi, em đang sửa lại tài liệu!”. Cảnh Tô cầm chén cà phê lên, định làm nhuận môi.“Bé con, chúng ta hẹn hò đi!”. Cảnh Tô uống không được suôn sẻ, bị sặc cà phê, nước mắt chảy ròng ròng.“Phù phù, Tư Mộ Thần, anh, anh nói cái gì? Hẹn hò?”.“Đúng vậy, địa điểm anh cũng đã chọn rồi!”. Tư Mộ Thần không tin, cô bé này còn không bị anh bắt lại, anh còn chuẩn bị cả màu lam yêu cơ, không phải con gái đều thích hoa sao?“Lục Phạm đâu?”.“Cậu ấy đến nhà Đường Tuấn”.“Vậy cũng được, chúng ta đi ăn ngoài đi!”. Thật ra Cảnh Tô muốn nói ăn bữa cơm coi như cảm ơn Tư Mộ Thần, sau ngày mai, cô có thể đi trả tiền rồi.“Bé con, anh đang ở cửa Thịnh Thế, mau xuống đây!”.Cảnh Tô ghé vào cửa nhìn xuống, anh thật sự đang đứng dưới lầu chờ cô. Lúc trước, khi cô đi làm ở Cảnh Thái Lam muốn nhất một chuyện, đó là Hàn Tử Dương có thể ở dưới lầu công ty đợi cô, sau đó hai người cùng đi ăn cơm. Cô vội vàng lắc lắc đầu, cô bị dính ma chướng rồi sao? Tự dưng lại nhớ tới tên đàn ông cặn bã đó!Cô hơi vội vã, nếu như chân không bị thương thì cô đã chạy nhanh tới trước mặt Tư Mộ Thần rồi. Cô vừa dừng lại trước mặt anh, nghiêng người một cái, cô tựa vào trong ngực của người đàn ông.“Bé con, thật ra thì anh mong đợi em ôm ấp yêu thương vào buổi tối hơn!”.“Tư Mộ Thần, đã có ai nói cho anh biết, thật ra thì anh không giống một thiếu tướng, mà chính là tên du công không!”.“Không có, bản tướng vô cùng nho nhã!”.“Để anh lái xe, vết thương ở chân em còn chưa khỏe!”.Đạp chân ga, bọn họ nhanh chóng đến nhà hàng “Ti Lạc Hoa”, nhưng vừa xuống xe Cảnh Tô đã gặp hai người cô không muốn gặp lại, không, chính xác là ba người.“Cảnh Tô”. Hàn Tử Dương nhìn Cảnh Tô, anh ta đi về phía trước, tiếc là bên cạnh người có hai tôn thần bám anh ta rất chặt.“Bé con, có đổi nơi khác không?”. Tư Mộ Thần nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn không biểu tình, trong đôi mắt đều là đau lòng.“Mộ Thần, chúng ta không đổi, cứ ăn ở chỗ này đi!”. Cô chủ động kéo tay lấy lòng Tư Mộ Thần, giọng nói mềm mại, mang theo sự khẩn cầu, khiến đàn ông đều không thể từ chối được.“Được, chỉ cần bé con không để ý là tốt rồi!”. Anh vuốt vuốt chóp mũi Cảnh Tô, trong sự kinh ngạc của Cảnh Tô, đưa cô đi vào.“Nhìn xem, em đã nói từ sớm là Cảnh Tô có ý với thiếu tướng Tư, hai người còn thân mật đi ăn cơm như vậy, em xem, nhất định là Cảnh Tô có mánh khóe gì người ta không biết!”. Từ ngữ độc ác lại thêm vẻ mặt vặn vẹo, đúng là “Dì Tuyết” sống lại!“Em đừng có nói bậy cho anh, Cảnh Tô không phải là người như vậy!”. Anh ta bỏ rơi Cảnh Linh, mang theo Trác Lâm đi vào phòng ăn. Cảnh Linh quên mất, người đàn ông càng không có được thì càng muốn lấy được. Trong lời nói của Hàn Tử Dương lại khơi lên khát vọng với Cảnh Linh giậm chân một cái, cô ta rất muốn quay đầu đi, chờ Hàn Tử Dương tới dụ dỗ mình nhưng nhìn đồ trên tay, cô ta không thể đợi nên đành mặt dày đi trong hai phòng ăn khác nhau, một là bực tức kỳ lạ, hai người phụ nữ một người đàn ông trình diễn cảnh “Tranh thủ tình cảm”! Một căn phòng một nam một nữ, nam nhiệt tình, nữ lạnh nhạt.“Bé con, thức ăn không hợp khẩu vị sao?”.“Mộ Thần, chỉ là tôi không ăn cà rốt!”.Trong đĩa tôm có cả cà rốt, nhưng mà Cảnh Tô lại cực kỳ thích ăn tôm, biết được điểm này cho nên Tư Mộ Thần mới đến “Ti Lạc Hoa”.Không đợi Cảnh Tô, cái đĩa của cô không cánh mà bay, gần như là không tưởng, Tư Mộ Thần lấy tốc độ nhanh nhất nhét toàn bộ cà rốt vào trong miệng anh. Còn lại trên đĩa là từng viên tôm đẹp mắt.“Bé con, em ăn trước đi, anh đi phòng rửa tay một chuyến!”.Cũng đến phòng rửa tay còn có Hàn Tử Dương, Hàn Tử Dương nhìn bộ tây trang bẩn của mình thì cực kỳ ảo não. Ăn cơm với hai người phụ nữ chỉ sợ thiên hạ không loạn đó, nhưng mà Cảnh Tô sẽ không như đi nghĩ lại, anh ta lại thấy Tư Mộ Thần đang nôn trong phòng rửa tay, thì ra là Tư Mộ Thần rất mẫn cảm với cà rốt.“Có khỏe không?”. Hàn Tử Dương nhìn Tư Mộ Thần, giọng nói không tốt hỏi.“Ừ!”. Tư Mộ Thần lúc này khác hẳn với lúc ở với Cảnh Tô, cả người anh lạnh như băng, nhất là khi đối với kẻ địch.Tác giả vô lương Tình địch có được coi là kẻ địch không? Tư Mộ Thần Vô vị, vợ cũng mất, kẻ địch cái gì! Lăn đi Syria đi!“Anh là một người thô kệch, không xứng ở một chỗ với Cảnh Tô, Cảnh Tô là của tôi!”. Hàn Tử Dương vừa thấy anh ta Tư Mộ Thần sẽ tức giận, anh nhớ đến Cảnh Tô, bây giờ anh điên cuồng muốn có Cảnh Tô.“Cô ấy chưa bao giờ thuộc về anh, trước đó không, tương lai lại càng không! Cô ấy sẽ chỉ là vợ của Tư Mộ Thần tôi, là chủ nhân của nhà họ Tư!”. Tư Mộ Thần nhìn Hàn Tử Dương, chỉ so khí thế, anh ta đã bị Tư Mộ Thần đánh bại.“Tư Mộ Thần, anh dựa vào cái gì mà tự tin như vậy!”. Hàn Tử Dương từng bước ép sát.“Mỗi đêm ngủ trên cùng một giường có tính không?”. Anh lạnh lùng nhếch miệng.“Anh!!”. Hàn Tử Dương định đánh Tư Mộ Thần trong lúc anh đang suy yếu, nhưng khả năng quân nhân làm sao có thể bị khiêu khích? Tư Mộ Thần đỡ được quả đấm của anh ta, quăng anh ta ra, Hàn Tử Dương ngã nhào trên đất.“Mộ Thần, anh làm sao vậy?”. Cảnh Tô lo lắng cho Tư Mộ Thần nên chạy tới, nhưng cuối cùng lại thấy Tư Mộ Thần đánh Hàn Tử Dương? Vẻ mặt cô phức tạp.
vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng